歌词
OT:孤独诗人 - 渡我不渡她
Sing by Khánh Phương
Phật ở trên kia cao quá
佛祖身居高堂
Mãi mãi không độ tới nàng
永远不肯渡她
Vạn vật tương tư vì ai
万里相思为谁
Tiếng mõ vang lên phũ phàng
木鱼无情响起
Chùa này không thấy bóng nàng
这寺下再无她
Bồ đề chẳng muốn nở hoa
菩提不愿开花
Dòng kinh còn lưu vạn chữ
经书还留万字
Bỉ ngạn phủ lên mấy thu
彼岸渲染几秋
Hồng trần hôm nay xa quá
红尘滚滚而逝
Ái ố không thể giãi bày
爱恨无法倾诉
Hỏi người ra đi vì đâu
伊人为何远去
Chắc chắn không thể quay đầu
断言不再回来
Mộng này tan theo bóng Phật
梦随佛影消散
Trả lại người áo cà sa
从俗归还袈裟
Vì sao độ ta không độ nàng
为何渡我不渡她
我前几世种下 不断的是牵挂
小僧回头了吗 诵经声变沙哑
这寺下再无她 菩提不渡她
几卷经文难留 这满院的冥花
你离开这个家 爱恨都无处洒
还能回头了吗 看你微笑脸颊
怎能脱下袈裟 来还你一个家
为何渡我不渡她
Vì người hoa rơi hữu ý
落花有意
Khiến nước chảy càng vô tình
流水无情
Người ta lúc hợp tan
一世年华聚又散
Có lẽ là duyên phận
也许是命运
Giờ ta không thấy nàng
现在她不在了
Thật chẳng thấy đâu
她已经不在了
Người nơi đâu!!!
人都去哪了
Một đời tay ta gõ mõ
再一手敲木鱼
Phá nát cương thương biến họa
打破纲常祸变
Vài độ xuân thu vừa qua
几度过去的春天
Có lẽ ta không thấy nàng
也许她已经不在了
Hỏi Phật tu trong kiếp này
佛啊在这辈子
Ngày ngày gõ mõ tụng kinh
我天天敲木鱼诵经
Vì sao độ ta không độ nàng
为何渡我不渡她
专辑信息